Trang

Thứ Tư, 12 tháng 12, 2012

Từ CTKD đến anh thợ hớt tóc


     Các bạn, trước đây khoảng thời gian 1981-1982, lúc đó tôi đang là trưởng phòng tín dụng nông nghiệp thị xã Sadec, tỉnh Đồng Tháp. Đã có 1 vợ, 2 con (sanh năm 1), hoàn cảnh rất khó khăn, thiếu trước hụt sau, ngoài việc cơ quan, bất kỳ việc nào làm có tiền đều làm qua, nay nhắc đến tiếng rao “bánh giò”, tôi liên tưởng đến tiếng rao “hớt tóc đây” của tôi thuở xưa !!

     Ban đầu “mắc cở” lắm, trang bị 1 xe đạp, đồ nghề bỏ trong thùng theo xe, kẹp 1 tờ giấy lớn viết to đậm “hớt tóc”, qua đò vào huyện Châu Thành tỉnh Đồng Tháp mới bung giấy ra “hoạt động” để ko ai nhận ra mình !! (Nói thêm, tôi hoàn toàn ko có nghề, chỉ quen với 1 anh thợ hớt tóc và thấy anh ta sống “quá sướng” thời ấy, vừa lo được bản thân, vợ, mẹ già, … chiều nào cũng sương sương 1-2 xị. Tôi chỉ theo nhìn cách anh ta làm và về trang bị cho mình !!)

( ảnh minh họa)

      Nói thì dể nhưng khi bắt tay vào mới thấy …. thật khó, cái khó từ mình ra, vì như các bạn cũng biết nhà vùng quê thường cách lộ, và dân quê người biết chử, kẻ ko, giấy treo máng trên xe chẳng ai buồn đọc, vậy thì ko rao lên được thì ai nghe và chỉ có nước … về tay ko !!

( ảnh minh họa)

      Những tiếng rao ban đầu cứ mãi nghẹn trong họng, ko phát ra được. Về ko 2-3 bận, ko đường nào thoát, vốn đã bỏ hết vào đồ nghề. Tại sao người khác làm được, mình ko làm được ?? Ko thắng được mình, sao thắng được người khác?? Ko việc gì phải nhục, mình kiếm tiền bằng sức lao động của chính mình, ko phải xin, lụy ai khác, mày tưởng mày là ai ?? Liên tục quán tưởng suy nghĩ đó cộng với những thiếu thốn vây quanh (vợ yếu, con đau), dần dần tiếng rao mới thoát ra ngoài và …. Vút lên (nói theo TDD).

( ảnh minh họa)

      Kết thúc có hậu: Sau đó ko lâu, có lẽ có năng khiếu, thu nhập 1 ngày đi hớt tóc hơn 2 lần lương tháng của nhà nước, là trưởng phòng ngân hàng, mỗi tuần, ngoài ngày chủ nhựt, dành thêm 1 ngày của nhà nước vào việc riêng, vị chi 8 ngày/1 tháng đi hớt tóc !!)

     Thu cũng ko bù chi, xin nghĩ việc ngân hàng về Saigon tìm việc khác !!

     Cám ơn các bạn đã đọc.

N. N. Thượng
26-10-2012





tulip
21:40 26 thg 10 2012

Ôi, sao "ba chồng" của em có giai đoạn lận đận quá! Thật trùng hợp khi có cô con dâu này cũng từng "... dạo" nhưng bán bánh cam dạo chứ không hớt tóc dạo như "ba chồng". Cùng cảm nhận ba chồng nhé: (nếu không click trực tiếp được thì "anh ba" coppy dán vào address anh ba chồng nhé). 


Thượng
16:20 26 thg 10 2012

Thặng, tao làm gì có được túp lều tranh đó. Chuyện qua rồi, giờ nghĩ lại ko hiểu sao mình có thể vượt qua được. Ngày đi hớt tóc, sáng chỉ 1 ly caphe xây chừng, 1 bịch thuốc rê, lạng quanh các đường quê, qua ko biết bao nhiêu cầu khỉ (có những cầu ko có tay vịn !). Chiều gần tối trời mới mò ra bến đò trở về (đã cách bến đò khi sáng gần 20 cây số), mắt hoa, tay chân mình mẩy run rụng rời, tìm quán cơm bình dân gần đó để phục hồi TINH LỰC. 


nhu binh
11:49 27 thg 10 2012

1 vợ, 2 con (sanh năm 1), hoàn cảnh rất khó khăn, thiếu trước hụt sau phải đi "hớt tóc dạo" là đúng thôi, may đến bây giờ còn sống và "lành lặng". Bây giờ con cái đông đúc mà nuôi nổi cũng nhờ chuyển nghề : kinh doanh vàng bạc đá quí!!! 



Kỷ Niệm Tím
15:07 26 thg 10 2012

Tội nghiệp cho anh bạn liêm chính của tôi! Trước khi chán chường bỏ cái nghề đã được đào tạo, mi chỉ cần ..vút lên 1, 2 chữ ký là thong dong có tiền tỷ về SG vui sướng với vợ con..ngay! Huỳnh Là, giàm đốc mù còn dám ký mà chỉ đổi lấy 10 năm nghỉ mát rồi ra làm đại gia thiên hạ!!!! Tính ra sự trao đổi ấy còn hời chán! Đã vậy, khi mi xuất trại, giỏi lắm cũng chỉ mới 32,33 tuổi thôi. Trẻ chán! Nói vậy chứ, thằng Thặng, tao, Sơn già sẽ cũng như mày thôi! Vì chúng ta cùng một lò học liêm sỉ giống nhau nên phải ráng 1 chút liêm chính dù trong bụng mỗi thằng, lúc nào cũng lồng lộng tiếng thét gào của cơm áo, nghèo đói. Thật tình, tụi tao chẳng thằng nào gan lì như mày trong thời bao cấp ấy, đói thì cuộn tròn mà chịu chứ ko có cái gan dám xách dao kéo hớt tóc rong (trong khi chưa có 1 ngày qua trường lớp hớt tóc) như mày! Bạo thật! Dù sao cũng qua rồi...nhưng ngẫm lại thấy mày vẫn sướng hơn tao, trong giờ hành chính thì được mọi người " dạ, bẩm anh", hết giờ thì lại tiếp tục uy quyền đè đầu, bẻ cổ từ thằng chủ tịch trở xuống...


Oách thật đó Thượng!









Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét