TẠM BIỆT
Thềm Palace. Buổi chiều. Dòng tâm sự
Phố thân quen. Gần quá! Một tầm tay
Mai ta đi đồi núi cũng buồn lây
Ai sẽ nhớ những chiều sương, sáng nắng?
Ngồi thả khói vu vơ. Hồn xa vắng
Ngắm mông lung từng hạt nắng mong manh
Trời, mây lắng sau vòm cây lá thắm
Thật bình yên! Cứ như giấc mộng lành.
Buồn nao nao cho lòng thêm vô định
Nhớ bâng khuâng một mái tóc vờn bay
Khép ngôn từ trong nhật ký hôm nay
Để giữ mãi trong lòng câu từ giã.
Chưa về xuôi đã nghe xa xôi quá
Đà Lạt ơi! Đây kỷ niệm buồn, vui!
Gửi vào thơ mộng đẹp tuổi đôi mươi
Và hạnh phúc vàng son mùa trọ học.
Ngồi tư lự mà lòng như muốn khóc
Hè cao nguyên lạnh quá buổi chia tay!
Chào giảng đường! Chào áo trắng ai bay!
Chào Đà Lạt mù sương...Chào tạm biệt!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét