Trang

Thứ Tư, 12 tháng 12, 2012

CHUYỆN NOEL 1974 Ở ĐÀ LẠT


      Tuổi bọn mình giờ đã tròm trèm 60. Tuy chưa già nhưng bắt đầu có dấu hiệu của sự lẫm cẫm,đôi lúc quên những cái đáng nhớ nhưng lại đi nhớ những chuyện đáng lẽ phải quên đi.Chuyện kể dưới đây không biết Khanh có còn nhớ?


      Tháng 6.1974,Khanh, Tất Quỳnh Gấm, Thái đức Dũng (Khoá 8) và một bạn tên Hưng (Khoá 9,bạn này nhảy rất giỏi) cùng được phân công về thực tập tại Công ty Hàng Không Việt Nam (Trụ sở nằm ở góc đường Đinh Tiên Hoàng và Phan đình Phùng).Thời gian 3 tháng thực tập tại đây, cả bọn lần lượt học việc ở các Sở Thương mại, Tài chánh, Phi thực, Kỹ thuật, An phi và Sở giữ chổ.Khi đi học việc tại phi trường Tân Sơn Nhất (Sở Phi thực,An phi ,Kỹ thuật), bọn mình được sử dụng một chiếc xe La Dalat.Thời gian này Khanh với mình hay "câu giờ" ở quán cafe Duyên Anh (đối diện công ty).Khanh lúc đó còn phong độ (không như bây giờ) nên có mấy em ở công ty bám riết, mình theo Khanh cũng hụt hơi!

      Cuối tháng 12.1974, nhân ngày hội trường năm đó,có một em ở công ty lên Đalat kiếm Khanh và mình (Khanh là chính).Báo hại hai thằng chạy thuê khách sạn Thuỷ Tiên cho nàng ở, dẫn nàng thăm lại Viện đại học.Đêm 31.12.1974, từ Viện về khu Hoà Bình, ghé tiệm mua mấy cái bánh ngọt, vài lon bia, vài cây đèn cầy, hai thằng tổ chức sinh nhật nàng tại khách sạn.Chẵng hiểu bia với bánh ngọt phản ứng thế nào mà đêm hôm đó nàng bị "ải chĩa", nửa đêm mình phải đập cửa tiệm thuốc tây ở đường Duy Tân gần chết!

      Sáng 2.1.1975, hai thằng đưa nàng ra bến xe về lại Saigon.Thoát chết! Hôm sau đi học có đứa hỏi mình hôm qua tiển ai ở bến xe, mình trả lời cho xong:"Chị tao", nó chơi cắc cớ hỏi tiếp:"Chị mày sao lại hun thằng Khanh, hay hén?", mình đáp tỉnh queo:"Mày đi mà hỏi thằng Khanh ớ!".He,he,he.

      Chuyện này còn nhớ không Khanh? Coi xong nhớ delete gấp, lỡ có cháy nhà mình không chịu trách nhiệm.

Thái Đức Dũng
31/5/2012






Viên thế Khanh hồi đáp:

Thái Đức Dũng bạn hiền,

     Câu chuyện của bạn kể nghe quen quen, nhưng mà đã gần 40 năm rồi làm sao nhớ nổi phải không Dũng. Như bạn nói bây giờ tụi mình già rồi, hay lẩm cẩm, ngồi đâu quên đó. Vậy mà sao bạn lại cố gắng nhớ làm chi những chuyện mình....không nên nhớ. Tụi mình ngày xưa đi chơi chung, vui buồn có nhau, được thì cùng hưởng mà thua thì cùng chịu, vậy mà nở lòng nào bạn lại cho tui "vai chánh" và để dành "vai phụ" cho bạn !!!!

     Nói vậy chớ kể chuyện đời xưa cũng vui phải không Dũng? Những năm đại học của tụi mình là những năm vui nhất và nhớ nhiều nhất. Những thanh niên mới 21, 22 tuổi đầu, tâm hồn còn trong trắng, thật thà, gặp ai cũng muốn.....yêu ! Thỉnh thoảng hay bắt chước ca sĩ Chế Linh ca bài "Đời anh chỉ yêu một người" ! Ai muốn hiểu sao thì hiểu!

     Thoáng một cái là hết 40 năm. Ngày xưa mấy tuồng cải lương hay có màn "Rồi 10 năm sau!" hay "Rồi 20 năm sau !" nghe sao quá lâu nhưng đối với tụi mình hiện giờ là đã qua 40 năm lận.

     Dĩ Dẳng Dễ Dì Dấu Diếm hic...hic..



Hẹn gặp lại ở Phan Rang nhe.
Thân ái,

VTKhanh





MinhTam
00:34 22 thg 10 2012

Hai buc thu nay hay tuyet ! Nguoi DDo^'i Nguoi DDa'p, Vai Chi'nh Vai Phu. ddeu hay ca?

10 ddiem





Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét