Lâu nay, bạn Đỗ quang Trị cứ mãi đi tìm cuốn đặc san mà mình làm chủ biên. Ai cũng bảo không còn giữ, có người còn nói chưa hề thấy cuốn đó. Vậy mà sau hơn 40 năm "che giấu", bỗng dưng có một người mới khe khẻ đưa ra, và sau đó được phô tô lại và phổ biến.
Đây nè!
Tại như vầy mà nó bị che giấu và cũng nhờ thế mà nó tồn tại trên cõi đời này. Chưa thấy rõ phải không? Hehehe...
Rõ rồi chứ? Ai thấy tên mình thì lên tiếng nha.
Close up luôn! Trời ạ, tặng cho bạn mà lại đóng dấu như cơ quan chính quyền!
Trong đó có ghi, năm Nhập môn của chúng ta có 675 sinh viên và chia làm 45 nhóm. Với nhiều bài viết và thơ của các bạn chúng ta. Chẳng hạn như, bài thơ THÀNH PHỐ TRÊN NGỌN ĐỒI của Lâm Trinh, TIẾNG THẦM của Thu Hiền, bài dịch GIỚI THIỆU DOANH THƯƠNG VỀ MỘT PHƯƠNG THỨC QUẢN TRỊ của Trần văn Sơn, bài dịch THẾ GIỚI THỜI HẬU CHIẾN của Huỳnh tấn Mạnh, kịch NHỮNG NGƯỜI CÔNG CHÍNH của Nguyễn đặng Cư sĩ(?), bài phỏng vấn thầy Phó bá Long ĐẠI HỌC VÀ SINH VIÊN của Lê tấn Linh...
Thôi, tôi lựa một bài thơ ngắn ngắn, của người quen quen, chép lại để các bạn đọc chơi...
TIẾNG THẦM
Đứng đợi người trở lại
Sau một sớm xa nhau
Chồn đôi chân tê tái
Sao người đi quá lâu
Một chiều nắng vàng úa
Một đêm cỏ ướt sương
Người đi chưa hết lối
Hoa cũng rũ ven đường
Hôn đôi tay còm cõi
Chợt biết môi vừa khô
Ôi, con đường đá sỏi
Đau gót người bơ vơ...
TỰ THÚ
Có những lúc trầm tư ngồi im lặng
Trong bóng đêm không nói một lời nào
Ta chợt hiểu đời chỉ là mây trắng
Giữa vô cùng ta bé nhỏ hơn sao
Có những lúc thấy mặt trời mới mọc
Rực rỡ vô cùng ánh sáng phương đông
Ta chợt thấy quanh đời mình rêu mốc
Những điêu ngoa gian dối đã chất chồng
Có những lúc cầm trên tay ngọn cỏ
Mượt xanh tươi ôi rất đỗi dịu hiền
Ta chợt cảm trong ta niềm xấu hổ
Bởi không còn được sống với thiên nhiên
Có những lúc nhìn em cười thánh thiện
Ôi nụ cười con gái Á đông xưa
Ta trót biết mình vô cùng đê tiện
Bởi yêu em trong tính toán lọc lừa
Có những lúc nhìn bóng mình trong vách
Một bóng đen tội lỗi được phơi bày
Ta chợt thấy những lỡ lầm ngăn cách
Cả đời ta và cả đến tương lai
Những sự thật bây giờ ta mới thấy
Của những ngày bi thảm trót đa mang
Ta bất lực nên chưa từng khơi dậy
Nên suốt đời chỉ biết có đau thương
SƠ ANH
* Ai có cần cuốn này xin liên hệ bạn Đỗ quang Trị, còn cho hay không là tùy bạn ấy. Hehehe!