Trang

Thứ Tư, 26 tháng 2, 2014

MỪNG NGÀY THẦY THUỐC 27-2-2014




     Anh em chúng tôi được sinh ra trong gian nhà gỗ thơm mùi cây cỏ, cái mùi mà mấy mươi năm đi xa vẫn không cách gì quên được. Cũng hơi khó tả một chút vì cũng không biết chính xác đó là mùi của loại cây nào, nên cả bọn gọi chung chung bằng một cái tên mỗi khi nhớ nhà: “mùi nhà mình”. Từ hồi nhỏ tí, chúng tôi đã quen với việc cha mẹ mỗi người vác một cái gùi tre đan mỗi ngày đều đi núi hái thuốc, bằm chặt phơi sao khắp gian trước gian sau, mỗi lần gió thổi, thuốc bay tứ tung và khi rơi xuống đất là thành... rác. Ám ảnh với lời mẹ dặn trước khi ra khỏi nhà: "Nhớ quét nhà nghe con, trời mưa nhớ mang thuốc vô nghe con, nắng ra đảo thuốc nghe con”. Thiệt tình mà nói, lúc đó tôi chẳng hiểu được mấy nong thuốc đó là công sức của cha mẹ, là mưu sinh của cả nhà, chỉ thấy mệt muốn xỉu (chưa bao giờ xỉu cả, ưng rên vậy thôi). Tôi chỉ thích xem ba lấy thuốc cho khách, nhúm nhúm loại này loại nọ xoẹt xoẹt xoẹt là  xong. Chẳng hiểu sao mấy cái cây thường thường mọc khắp nơi sau núi, chẳng ai thèm đụng đến, trừ nhà tôi lại làm cho người ta có thể rối rít mừng và cảm ơn ba tôi đến vậy. Ba đi làm trạm xá, mẹ đi dạy, trưa khách đến ngồi chật nhà đợi, mà người  nào cũng nghèo lam lũ, nhưng họ vẫn hay tặng quà để cảm ơn ba mẹ tôi, khi thỏi đường tán thơm lừng, khi con gà, rau củ bắp khoai, bột chuối bột mì mùa nào thức nấy, tôi ngồi sau nhà dán tai vào vách nghe lóm, mắt to hó nhìn qua khe cửa, thích chí đợi đến khi khách  về sẽ được lên xem quà và được ăn ngon. Cảm giác thất vọng não nề khi ba tôi xua tay từ chối, bảo bệnh nhân mang quà về hoặc quá lắm thì chỉ nhận một phần nhỏ lấy lệ. Tôi giận ba đến phát khóc, giận đến không buồn nói chuyện gì thêm với ba nữa, mặt chù ù một cục sưng sỉa, không biết lúc đó ba có biết tôi giận không mà mặt tỉnh queo bảo hai anh em ăn cơm rồi đi học, cười cười nói nói như không có chuyện gì.
      
     Cũng may sao hồi đó ba mẹ không vì thái độ của tôi mà làm khác đi…

     Ba mẹ có rất nhiều bạn thâm tình chí cốt, và trong những cơn biến cố khó khăn của gia đình tôi luôn nhìn thấy có mặt họ, cho đến giờ này vẫn thế. Ba mẹ có nhiều con nuôi, con đỡ đầu, dễ chừng phải hơn 20 đứa, có người được bạn ba tôi đặt theo tên ba là Ý Khôi, cái tên lạ lùng hết sức, mỗi năm nhà Ý Khôi luôn tặng ba tôi cặp bánh chưng chay, tính năm tuổi của cô bé, dễ chừng cũng hơn 20 năm đều đặn. Có người sinh con ra, gọi ba tôi là bố và gọi ba ruột là chú, có lẽ “bán” cho ba mẹ tôi cho nó dễ nuôi. Sau này, khi ba tôi già đi thì người ta sinh con ra lại cho gọi ba mẹ tôi là ông bà nội, ông bà ngoại. Điều này làm tôi thấy vui, thấy mình có nhiều anh em bà con thân thích. Sau này dời nhà từ cây số hai ra thị trấn Dran, không bảng hiệu, không tủ kệ trưng bày, nhưng bà con vẫn đến mỗi ngày với tất cả các loại đau nhức từ trẻ con đến người già. Và trong đôi mắt trẻ con của tôi, ba tôi mát tay như một ông Tiên, và ông Tiên đó có mẹ tôi đứng cạnh, lo toan, chắt bóp và tiết kiệm đến mức không thể hơn được nữa.

     Anh em chúng tôi đã lớn lên trong tình yêu thương và sự nỗ lực đến tận cùng của cha mẹ, sự ấm áp của tình làng nghĩa xóm, đến tận bây giờ, mấy anh em ở xa lơ xa lắc, xóm làng vẫn yêu mến và bảo bọc cả gia đình chúng tôi. Chúng tôi lớn lên trong sự may mắn, hanh thông và khỏe mạnh, đi đến đâu cũng được giúp đỡ tận tình. Chúng tôi biết không phải tại mình giỏi. Chúng tôi biết mình gặp may, và may nhất là được làm con của ba mẹ, được hưởng phúc nhà.

     Lớn, mấy anh em đi học Tây y hết, không có đứa nào nối nghiệp làm thầy lang. Anh Hai làm hồi sức cấp cứu gần chục năm, chạnh lòng khi nghe anh Hai kể mất ngủ ba ngày với cảm giác bất lực và hữu hạn khi nhìn bệnh nhân đầu tiên nhắm mắt ra đi trên tay mình mà không thể làm gì khác, với những đêm thức trắng nghiên cứu tài liệu tìm phương án điều trị… tôi nghĩ đến ông bà nội, đến cha mẹ, đến cả nhà,  đến  dòng sông và con nước chảy xuôi…

      Tôi nghĩ đến người phụ nữ đứng sau người thầy thuốc, họ âm thầm lặng lẽ, nhưng là điểm tựa vững chắc cho người đàn ông chăm lo cho người khác, cái vất vả cực nhọc của cuộc sống gia đình, cả áp lực công việc, đặt cả trên vai người nội tướng. Nếu mẹ tôi không chấp nhận sống tằn tiện với  nhà mình không có tivi, nhà mình dột, nhà mình chật, nhà mình cũ xì không sơn phết, nhà mình cả tháng chưa đi chợ một lần, nhà mình mấy chục năm chẳng sắm sửa đồ mới  thì có thể mấy anh em không thể nào học đến nơi đến chốn thành tài, và ba tôi cũng chẳng thể nào có thể hào phóng trọn vẹn với bà con lối xóm được. Tôi nghĩ đến chị Hai cũng đang bước trên con đường mẹ tôi đi qua, cũng sẽ nhiều nỗi lo toan vất vả không nói được thành lời… để hỗ trợ anh Hai những  bước đi vững chãi.

 
     Ngày mai là  27.2, ngày thầy thuốc, dành trọn lòng biết ơn của mình đến những hậu phương của người thầy thuốc, và những người thầy ngày đêm không quản khó khăn cực nhọc để hoàn thành trọng trách thiêng liêng. 


Phan diệu Linh
February 26, 2014 at 2:11am











  

Chủ Nhật, 16 tháng 2, 2014

MỪNG TÂN NIÊN 2014 và SINH NHẬT CÁC BẠN SINH THÁNG 1 & 2.

Ngày 15-2-2014, K8 Saigon đã tổ chức buổi họp mặt mừng Tân niên và Mừng sinh nhật các bạn sinh tháng 1 và tháng 2 của K8A và B.

a) Mừng sinh nhật 8 bạn K8 sinh trong tháng 1:
Diệp Minh (1/1) K8-USA + Hồ Hữu Chí (5/1) K8-SGN + Trần Đình Tứ (9/1) K8-Huế + Nguyễn Văn Thạnh (10/1) K8-Nha trang + Vũ Ngọc Bảo (16/1) K8-Úc + Huỳnh Văn Của (19/1) K8-USA + Viên Thế Khanh (27/1) K8-Úc + Nguyễn Ngọc Thụ (29/1) USA.

b) Mừng sinh nhật 11 bạn có ngày sinh trong tháng 2:
Nguyễn Ngọc Trọng USA (1/2) + Hương Kim K8B (Đỗ anh Tuấn)(1/2) + Võ Duy Thặng K8-SG (3/2) + Trinh Hoa K8B (Đỗ quang Trị)(3/2) + Trần Duy Trung K8-SG (4/2) + Lê Tấn Linh (8/2) K8.SGN + Nguyễn Thy Lan K8B-Sg (Đinh công Châu) (16/2) + Nguyễn Văn Vinh USA (20/2) + Nguyễn Như Ngọc USA (10/2) + Võ Thị Tuyết K8-Sg (27/2) + Trần Hiếu K8-Cần Thơ (27/2).

Hải tặng hoa cho các bạn nữ K8B



Các bạn K8 A và B nhận hoa chúc mừng sinh nhật.

Chụp lẻ...


Tuyên bố khai mạc tiệc mừng tân niên.

Các bạn tham dự...


Kênh!

Đau khổ!

Hớn hở!

Tươi vui!

Ba chàng lính ngự lâm pháo thủ. Còn thằng ốm nhất là d'Artagnan!

Phe nữ cũng Dzô... ào ào!

Cụng ly chúc mừng!

Cũng hơi no rồi!

Tàn cuộc.






TÁI NGỘ VỚI THU HIỀN



Tái ngộ Huỳnh T. Thu Hiền K8 sau 39 năm

Rất không ngờ khi được anh chị Trịnh Xuân Thọ K6 và Thanh VK đã rũ đến nhà ăn tối nhân dịp Thu Hiền K8 ghé thăm Virginia. Cuối cùng rồi Thu Hiền cũng đến được Virginia, dù phải đợi 1 ngày. Năm nay Virginia đúng là bầm dập với trời tuyết, có lẻ trời đất muốn nhắc với Thu Hiền về cái xứ Edmonton, tỉnh bang Alberta, Canada chăng.
Thu Hiền dáng dấp vẫn nhu xưa, dĩ nhiên là có thêm vài nếp hằn của thời gian. Nhưng nhìn thì chẳng ai dám bảo Thu Hiền, Lộc, Trúc Mai, Mỹ Linh, Thanh là mấy lão bà 60 cả. Các bạn không tin thì vào xem thử vài tấm hình tôi vừa chụp hồi tối hôm nay 15/2/2014 nha. :-)
Chân thành cảm ơn anh chị Thọ & Thanh, Trúc Mai, Thu Hiền, Lộc, Phú & Mỹ Linh, cô hàng xóm đã cho tôi một buổi tối thật vui, cười mệt quá với giọng Bình Định & Quảng Nam, các món ăn thật ngon và lạ nữa.
Chúc tất cả một đêm an lành.

Thân,
Trọng Râu

Với K8 Virginia...








Với K8 Houston...

 Bài viết và hình ảnh: Trọng Râu - Mai La





Thứ Ba, 11 tháng 2, 2014

GIA ĐÌNH BẠN THÁI ĐỨC DŨNG


Đây là gia đình bạn Thái đức Dũng và cháu nội. Khi đọc tên bạn Dũng, các bạn nhớ đọc cho đúng và đầy đủ nhé. Đừng đọc lái hay bỏ bớt chữ nào nhé!









Chủ Nhật, 2 tháng 2, 2014

BÙI VĂN LIÊN và K8

     Thật đột ngột khi nghe tin bạn Bùi văn Liên mất! Bạn bè nào ra đi cũng đều buồn cả, và càng buồn hơn khi chúng ta mới vừa gặp nhau trong tháng 12 - 2013 tại Dalat. Bạn Liên ít tham gia sinh hoạt với các bạn K8, nên có lẽ định mệnh đã sắp đặt cho Liên tham gia kỳ họp mặt SINH NHẬT 42 NĂM K8, để gặp lại bạn bè lần cuối cùng. Âu cũng là duyên số, bạn bè được gặp Liên và Liên được gặp bạn bè! Chuyến xe cuộc đời rồi ai cũng phải đến sân ga cuối cùng. 

     Riêng tao với mày không ngờ lần cụng ly vừa rồi lại là lần cụng ly sau cùng và mày cứ muốn tao ngồi uống với mày mãi. Vô thường... Ôi vô thường! Chắc rồi mày cũng sẽ gặp những bạn bè đi trước... Nào Tường Minh, nào Thọ Hùng và còn nhiều nữa. Mong mày sẽ vui ở cõi Vĩnh hằng ấy. Nghĩa tử là nghĩa tận; thôi thì, tao gom hết những hình ảnh xấu, đẹp của mày gởi lên cho bạn bè nhìn lại lần cuối. 

     Thế gian chỉ là một chặng đường ghé qua thôi mà!
Thang Vo


Trong kỷ yếu năm Khái luận

...và trong lần họp mặt 42 năm K8.

Lúc mới vừa đặt chân đến Dalat vừa qua (2013).

Có lẽ Liên ít tham gia với các bạn K8 nên lúc nào cũng lặng lẽ (Liên đội nón xanh ngồi hàng cuối, bên phải)

Ngồi buồn nhìn các bạn chụp hình vui vẽ.

Rủ chụp chung một tấm.

Rồi lại lặng lẻ theo mọi người!


Lúc ở làng Cù lần.



Thảo "Cho mày một ly nước đá quý hiếm ở đây."

Không ngờ đây lại là lần cụng ly sau cùng của tao với mày!
Ước ao chụp chung với Thầy Quý một tấm hình (hình như mày đã nhậu ở bên ngoài rồi và cứ bắt tao dzô với mày).

VĨNH BIỆT bạn BÙI VĂN LIÊN!
Thang Vo



AI TÍN

Vô cùng đau buồn báo tin:


Bạn Bùi Văn Liên, K8-Đồng Nai
Sinh năm 1953 đã qua đời lúc 1.30Am ngày 1/2/2014 tại Long Thành-Đồng Nai. Hưởng thọ 61 tuổi và sẽ hỏa táng ngày 4/2/2014 tại Long Thành.

Bạn bè K8 cũng không ngờ kỳ Đại Hội K8 tháng 12 năm 2013 là lần cuối cùng bạn Liên gặp lại bạn bè xưa.

Chân thành chia buồn cùng chị Liên và gia đình. Chúng tôi cùng cầu nguyện cho bạn Liên được yên nghỉ Cõi Vĩnh Hằng Cực Lạc. 

Ban Liên Lạc K8



Nguyện xin Hương Linh bạn Bùi Văn Liên sớm về cõi Vĩnh Hằng nơi không còn khổ đau phiền muộn của thế gian. Xin chia buồn cùng tang quyến.
Xin cùng các bạn K8 thắp một nén nhang tưởng niệm bạn hiền Bùi Văn Liên.
MTam



Bùi  văn Liên  là  bạn  chung  nhóm với Ánh, Xuân Lan,  Nguyễn văn Tâm, Tống Hồng Thanh v.v... Thật là  buồn, ngạc nhiên nữa  vì  bạn  đột ngột ra  đi  quá  sớm . Sau này  đọc  email trên d/d  biết Bùi văn Liên  đang sống ở  tại  VN , hy vọng  có lần sẽ  về VN  gặp  lại  bạn để  nhắc lại  chuyện  cũ  cho  vui  nhưng bạn đã  đi  rồi . Nhớ  về  Bùi văn Liên là  nhớ  về người  bạn  hiền  lành, ít  nói  ( lúc đó ), đơn giản, dễ  thương...
Xin tiễn biệt  bạn!
tna (Feb 1 at 11:26 PM)

Ngọc Thúy (Feb 1 at 11:30 PM)
Bàng hoàng khi đọc mail hôm nay!!!!! Sao lại thế Liên ơi! Một lần gặp lại sau nhiều năm xa cách có đâu ngờ là lần cuối cùng được nhìn thấy Liên. Đúng như Châu nhận xét, Thúy cũng nhìn thấy nước da Liên thật xấu, xám xịt, hôm ấy Liên ngồi ngay sau băng ghế của Thúy, Liên và anh Ho Say Henh nói chuyện với nhau thật nhiều, Liên nói suốt chặng đường, rồi trong đêm Gala thấy Liên uống khá nhiều rượu, Thúy đến ngồi bên cạnh nghe Liên nhắc mãi chuyệnThúy cùng Liên và một số bạn đi chung một chuyến xe Minh Trung di tản về Sài Gòn trong những ngày cuối cùng trường đóng cửa, trên đường đi cả xe bị kẹt lại ở Bình Tuy và cả nhóm bạn ( có cả Châu nhí ) đã thật hồn nhiên khi tạm trú tại nhà cậu của bạn Xuân, được cậu nấu Cary thỏ cho ăn, Liên nhắc không xót một chi tiết nào, kể cả chuyện chạy tìm cái bàn nạo dừa hụt cả hơi vì cái xứ này không biết dùng dừa nạo và cả bọn hồn nhiên ca hát suốt đêm bên cây đàn Guitar của Châu nhí. Liên vừa kể vừa nắm chặt tay Thúy và ghẹo " Quên hết rồi phải không?" Quả thật có một vài chi tiết mình cũng không nhớ vậy mà Liên nhớ hết.
 Liên ơi, sao Liên lại ra đi quá sớm khi mà công việc vẫn còn yêu cầu chưa cho phép Liên nghỉ hưu. Đau buồn vĩnh biệt một người bạn đồng môn. Cầu nguyện cho bạn về nơi vĩnh hằng được sớm phiêu diêu miền cực lạc.
                             VÔ CÙNG THƯƠNG TIẾC

Hồ say Hếnh (Feb 1 at 11:42 PM)
Vừa kịp gặp lại bạn thân thiết Bùi Văn Liên sau mấy mươi năm, thế mà bạn đã vội vàng... chia tay... tôi bàng hoàng... khóc bạn. Mong bạn được sớm yên vui nơi Thế giới mới. Vĩnh biệt !

Võ văn Tím (Feb 2 at 7:40 AM)
Kỳ họp mặt K8 vừa qua tôi và Lê thiết Hùng được ban tổ chức bố trí nghỉ cùng phòng BVL. Liên thích trò chuyện, tâm sự... qua đó tôi được biết bạn có đông con nhiều cháu và cũng có rất nhiều căn bệnh hiểm nghèo trong người ...
Bạn có mời tôi: Về Sài Gòn a Tím lên tôi chơi, tôi trả lời ừ nếu có dịp đi qua Long Thành thì ghé, Liên nói phải tạo dịp chứ đừng chờ dịp... Đến nay Liên mất rồi...tiếc tôi chưa tạo dịp để thêm lần gặp nhau như bạn bảo.
Dalat về, bác tài sợ chạy hứơng ngã 3 Vũng tàu bị kẹt đường nên tôi gọi Liên xuống xe ở ngã 3 Hố Nai. Hình ảnh sau cùng tôi ngoái nhìn thấy bạn móc đ.thoại có lẽ gọi cho con đến đón. Chia buồn cùng gia đình bạn.gửi từ iPhone của tôi 


Nhận được tin buồn bạn Bùi Văn Liên đã mất, trên đường đi lễ chùa ở Long Thành, mình đã đến viếng và chia buồn với gia đình bạn Bùi Văn Liên.
Bạn Bùi Văn Liên đã bị bệnh trước Tết, được gia đình đưa vào bệnh viện Long Thành chữa trị, đến 28 Tết bệnh viện cho về nhà ăn Tết. Đến chiều mồng một Tết, bạn kêu mệt và được gia đình đưa vào bệnh viện lại, đến khuya lên cơn đau tim nhưng không cứu kịp và ra đi lúc 3h15' ngày 01/2/2014 (mồng 2 Tết).
Lễ Động quan vào lúc 7h30 ngày 4/2/2014, hoả táng tại nghĩa trang Biên hoà.
Địa chỉ nhà: 75 Nguyễn Văn Cừ, TT Long Thành, Huyện Long Thành, tỉnh Đồng Nai.
Mong các bạn cùng đến chia buồn với gia đình Bùi Văn Liên.

Ngô Thảo

Di ảnh, vợ và con bạn Bùi Văn Liên

 

Nguyễn hữu Nhâm (Feb 2 at 11:01 AM)
Tâm thắp giùm tui một nén nhang cho Liên nghe,hôm đại hội tui gặp bạn Liên ngủ chung một giường trong KS, bạn nói về Long Thành cứ nói cho gặp "chú tư Liên" thế mà bạn bỏ đi sớm bất ngờ!!!

Khi đi dạy ở Trường Cao đẳng LILAMA tại Long Thành, tôi có 2 lần gặp và vui chơi với Bùi Văn Liên
Lần đầu Bùi Văn Liên và tôi cùng đi nhậu tại nghĩa trang Long Thành, lần sau cùng nhau nhậu trong một đêm mưa ở thị trấn Long Thành.
Trong dịp dự 42 năm K8, cùng ngồi ăn cơm với Bùi Văn Liên ở Bảo Lộc.
Nhưng giờ đây sẽ không còn gặp nhau được nữa!!!
ĐỖ QUANG TRỊ (Feb 2 at 3:58 PM)

Thật xúc động khi hay tin người bạn đồng môn, đồng khóa đã vĩnh viễn ra đi.
Suốt 4 năm K8 cũng như sau ngày rời Dalat từ năm 1975 đến giờ, DiệuLinh chưa có dịp nói chuyện với Bùi văn Liên, chỉ biết qua những hình ảnh các bạn ở VN gởi lên group K8, bây giờ nghe tin, lòng không khỏi bàng hoàng thương tiếc.
Nhờ các bạn đến thăm Liên, xin thắp nén hương và gởi lời chia buồn của DLinh đến Chị Liên và gia đình.
Xin cầu nguyện hương hồn Bạn Bùi văn Liên sớm được siêu thoát.
DiệuLinh và gia đình (Feb 2 at 11:03 PM)

Cách nay không lâu, trước khi Tống Hồng Thanh mất, tôi có nói với Thanh là sẽ cố gắng liên lạc với Bùi Văn Liên như Thanh đã mong mỏi. Vì tôi biết là Thanh, Liên, Tâm Đen, Cầu và Thấm là những bạn thân giao khi còn ở chung DHX trong những năm đầu ở Dalat. Đến khi Thanh mất, tôi cũng chưa có dịp để liên lạc được với Liên, cho đến khi cách nay gần hai tháng tôi đã có dịp gặp lại Bùi Văn Liên nhân dịp họp mặt K8 ở Dalat. Thật là vui mừng biết chừng nào khi tụi mình gặp lại. Và tôi đã có số điện thoại của Liên trong tay với ý định là sẽ báo cho chị của Thanh hiện ở Nam Cali biết tin mừng nầy.
Nào ngờ hôm nay được tin Liên đã ra đi. Tôi rất xúc động và không bao giờ tin được. Rồi tôi cũng sẽ phải báo tin này cho chị của Thanh rõ. Thật đau lòng quá !   
Bây giờ có lẽ là hai bạn đã gặp nhau bên kia thế giới. Chúc các bạn yên nghỉ ngàn năm trong tình bạn thắm thiết vô cùng..
Thân ái,
VTKhanh (Feb 2 at 1:48 PM)
 
- Tối nay mùng 4 tết tôi mới check mail và bàng hoàng nhận được hung tin... Hôm đón Liên ở ngã ba VT, bạn bè gặp nhau mừng vui, Liên nói chuyện và pha trò rất nhiều với chúng tôi (Châu-Hếnh-Ngô Thảo-Long-Đệ v.v...), thế mà nay bạn đã ra người thiên cổ ....
- Vẫn biết sanh ký tử quy, nhưng chẳng ai ngờ chuyến đi ấy, hôm đại hội K8 ấy là lần cuối của bạn... để rồi ngọn gió vô thường kéo đến đã cướp mất người bạn hiền của chúng ta... 
- Chúng tôi gạt nước mắt chia tay bạn. Vĩnh biệt Bùi Văn Liên ! 
Vũ nguyên Long (Feb 3 at 7:59 PM)

Ngô quang Minh (Feb 4 at 9:31 AM)
Thật bất ngờ khi được tin bạn Liên ra đi vĩnh viễn. Hôm gặp mặt buổi tối ở Dalat Liên uống say mèm mà còn kéo mình với Hữu Nhâm uống cho bằng được. Biết trong mình có nhiều thứ bệnh nhưng vẫn vui chơi với bạn bè, linh tính là lần sau cùng chăng? Thôi hãy ngủ yên giấc ngàn thu bạn nhé. Xin chia buồn cùng gia đình, nguyện cầu hương hồn bạn Liên tiêu diêu miền cực lạc.

Bùi Văn LIÊN và Gia quyến;

BẠN K8 - K6 - K7 thân thiết


Nhìn thật lâu DI ẢNH Bùi Văn LIÊN;
Đọc từng dòng sớt chia thương đau với Gia quyến LIÊN
khác nào từng giọt lệ trĩu nặng yêu thương Đồng Môn.
LOVE always requires sacrifice.  However, in MARRIAGE we make a choice to love and we then commit one to another. 
FRIENDSHIP is an invitation to love's expansiveness.  Obviously, Friendship is even more than Marriage. 
Friendship demands a willingness to give and serve that CANNOT BE NEGOTIATED.
Friendship speaks to our heart, not to our masks.
Khóc LIÊN nào khác khóc chính mình!
Liên ơi, sao không là anh ...

 

Vẫn ảnh này thêm chữ DI

thượng phương thái cực chia ly nghìn trùng

phù sinh chớp biển mưa nguồn

quỳnh tương rượu ấm hãy còn ướt môi

cỏ hồng giăng mắc triền đồi

ngả lưng ôm lấy đỉnh trời Lâm Viên

40 năm giấc cô miên

lung linh tiểu mộng thiên đường vở tan

công hầu khanh tướng ngỡ ngàng

dấu chân xưa bước thênh thang trở về

một gian nhà cỏ sơn khê

tan trong bọt sóng điên mê hận thù

chắt chiu ký ức mịt mù

bạn xưa trường cũ thiên thu đợi chờ

về đi thôi tàn cơn mơ

đường hoa Dalat thẩn thờ mình ta

biệt hành cạn chén quan hà

qua cầu bến giác nhạt nhòa hư tâm ...


05.02.2014

VânĐỉnh

Ngẫm nghĩ về tuổi già của chúng mình.